Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng » Chuyên đề » (CĐ 13): Mein Kampf (Tập 2) – Chương 4: Tính cá nhân tư tưởng Nhà nước nhân dân

MEIN KAMPF – CUỘC ĐỜI TRANH ĐẤU CỦA TÔI (ADOLF HITLER)

CHƯƠNG 4: TÍNH CÁ NHÂN TƯ TƯỞNG NHÀ NƯỚC NHÂN DÂN

Nếu nhà nước quốc xã của nhân dân thây nhiệm vụ chính của mình trong việc đào tạo và giữ gìn những trụ cột của nhà nước, thì việc khuyến khích những yếu tố chủng tộc không đủ, sau đó lại giáo dục và đào tạo cho cuộc sống thực tế, mà điều quan trọng là tổ chức bộ máy của riêng nó sao cho phù hợp với nhiệm vụ này.

Sẽ là một chuyện khôi hài, nếu muốn đánh giá con người theo hộ tịch chủng tộc mà anh ta thuộc về đó, cùng với quan điểm của Mác là: Con người bình đẳng như nhau, để giải thích về chỉến tranh, nếu người ta không quyết định rút ra những logic cuối cùng của sự việc. Sự hợp lý cuối cùng trong việc công, nhận ý nghĩa của dòng máu, nghĩa là cơ sở về chủng tộc nói chung lại là việc chuyển đánh giá sang từng cá nhân. Cũng như khi tôi phải đánh giá chung về các dân tộc dựa trên sự khác nhau về chủng tộc của họ, thì về từng người trong cùng một cộng đồng dân tộc đại loại theo ý nghĩa như là cái đầu này không thể bằng cái đầu kia, vì chỉ những thành phần máu là giống nhau trên tuyến lớn, còn những thành phần đa dạng hàng ngàn lần nhỏ nhất lại có sự khác biệt hoàn toàn.

Adolf Hitler.

Sự hợp lý đầu tiên của nhận thức này đồng thời là, tôi muốn nói sơ lược hơn, sự thử nghiệm việc khuyến khích có tính quyết định những yếu tố đặc biệt có giá trị được nhận ra của tộc người trong nội bộ cộng đồng dân tộc, và lo cho sự nhân bản đặc biệt của chúng.

Nhiệm vụ này nói sơ lược vì nó hầu như có thể được nhận biết và giải quyết một cách máy móc. Điều khó khăn hơn là nhận ra từ tất cả tập thể những cái đầu có giá trị nhất về tinh thần và tư tưởng, và gây ảnh hưởng cho họ không chỉ nhận những tinh thần cao cấp về mình mà còn làm lợi cho dân tộc nữa. Việc sàng lọc khả năng và sự chăm chỉ không thể làm một cách máy móc được mà là một công việc do cuộc đấu tranh trong cuộc sống hàng ngày liên tục mang lại.

Một thế giới quan từ chối tư tưởng dân chủ đại chúng và phấn đấu để đưa tặng trái đất cho dân tộc tốt nhất, nghĩa là những người cao cấp nhất, cũng phải tuân theo một cách logic nguyên tắc của dòng dõi quí tộc trong nội bộ dân tộc đó, và bảo đảm chác chắn rằng những cái đầu tốt nhất làm lãnh đạo và có ảnh hưởng cao nhất trong dân tộc đề cập tới đó. Như vậy nó không xây dựng dựa trên tư tưởng đại chúng mà dựa vào tư tưởng có tính cá nhân.

Mục lục
[ẩn]

Ngày nay ai tin rằng một nhà nước quốc xã của nhân dân chỉ phân biệt một cách máy móc nó với các nhà nước khác nhờ cơ cấu trong cuộc sống kinh tế của nó tốt hơn, thì qua sự cân bằng phân phối giữa giàu có và nghèo hèn hay nhiều hơn là quyền cùng tham gia quyết định của các tầng lớp đại chúng vào quá trình kinh tế, hoặc qua thù lao hợp lý hơn, qua việc xóa bỏ khoảng cách lớn trong tiền lương, thì bị mắc kẹt nhiều nhất và không biết gì về cái mà chúng tôi gọi là thế giới quan đó. Tất cả những điều đã trình bày trên không đem tới sự bảo đảm ít nhất cho sự bền vững dài lâu và còn ít hơn đối với qui mô lớn nữa. Một dân tộc nếu chỉ dừng lại ở những cải cách thực tế bên ngoài đó thì sẽ không nhận được chút nào sự bảo đảm cho chiến thắng của dân tộc đó trong cuộc đấu tranh chung.

Một phong trào chỉ nhìn thấy nội dung sứ mạng của mình trong sự phát triển chung để cần bằng và tất nhiên là được quyền thực hiện thì thực sự sẽ không đưa tới cuộc cải cách lớn thực sự vì không cải thiện sâu sắc những tình trạng hiện có, vì tất cả hoạt động của nó cuối cùng chỉ còn lại trong cái vò bên ngoài mà chẳng trang bị cho quần chúng cái gì bên trong, để họ hầu như có thể nói được là cũng đem dùng để vượt qua yếu kém của mình, cái mà chúng tôi hôm nay vẫn phải chịu đựng.

Để điều này dễ hiểu hơn, có lẽ là hợp với mục đích, ta nên xem xét những nguồn gốc và nguyên nhân thực sự của sự phát triển văn hóa nhân loại lần nữa.

Bước đi đầu tiên mà đưa con người nhìn bên ngoài rõ ràng là tách khỏi động vật chính là việc phát minh. Việc phát minh tự nó ngay từ đâu đã dựa trên việc tìm thấy các mưu mẹo mánh khoé còn đơn giản, việc sử dụng chúng hổ trợ cho cuộc đấu tranh sống còn với các sinh vật khác nhẹ nhàng hơn, có lúc thuận lợi nói chung. Những phát minh đơn giản nhất không đủ cho cá nhân xuất hiện rõ ràng, vì sau này hay nói khá hơn là ngày nay đối với người quan sát tất nhiên chúng là hiện tượng xuất hiện vô vàn. Những mưu mẹo nhất định hay ranh mãnh qui luật mà con người có thể quan sát ở động vật thì trong mắt con người được tổng kết là sự thực và anh ta không thể xác định được nguồn gốc hay nghiên cứu ra nó, mà dùng nó để hỗ trợ khi anh mô tả những quá trình xảy ra ở động vật là “thuộc bản năng”.

Cái từ cuối cùng này chẳng nói lên gì trong trường hợp của chúng tôi cả. Vì ai tin vào sự phát triển cao hơn của sinh vật sống thì phải công nhận rằng mỗi biểu hiện bên ngoài khi bị thúc ép hay đấu tranh cho cuộc sống phải có sự bắt đầu của nó; nghĩa là một chủ thể sẽ bắt đầu với những việc này và rồi sau đó quá trình như vậy luôn lặp đi lặp lại nhiều lần và lan rộng ra, cho tới lúc cuối cùng chuyển qua sự vô ý thức của tất cả mọi người cùng dạng để sau đó xuất hiện như là một bản năng.

Người ta dễ hiểu điều này và tin ở trường hợp con người hơn. Những biện pháp thông minh đầu tiên của con người trong cuộc chiến đấu với các động vật khác – chắc chắn là theo nguồn gốc của chúng là những hành động của các chủ thể có khả năng. Tính cá nhân đã từng bắt buộc là cái tạo điều kiện cho những quyết định và thực hiện mà về sau đã được cả loài người tiếp nhận một cách đương nhiên. Về mặt quân sự cũng có điều dĩ nhiên như thế mà ngày nay theo tôi đã trở thành cơ sở cho loại chiến lược nào đó, nhờ có nguồn gốc hình thành từ một cái đâu sáng kiến nhất định và trong quá trình nhiều năm, có khi hàng ngàn năm đã được coi là có giá trị hoàn chỉnh một cách dĩ nhiên và đơn giản cho tất cả.

Con người bổ sung vào phát minh đầu tiên cái thứ hai: anh ta học cách sử dụng những vật dụng và đưa các sinh vật khác vào cuộc đấu tranh duy trì sự tồn tại của riêng mình; và từ đó bắt đầu hoạt động phát minh đích thực của con người, mà ngày nay chúng ta nhìn thấy rõ ràng trước mắt. Những phát minh vật chất từ lúc sử dụng hòn đá làm vũ khí cho tới việc thuần hóa động vật, đưa cho con người dùng lửa nhân tạo và cứ như vậy cho tới những phát minh đa dạng và đáng thán phục của thời đại chúng ta, làm cho cá nhân được nhận biết là trụ cột của những thành tựu đó rõ hơn, khi những phát minh riêng lẻ ra đời càng gần tới thời đại của chúng ta hay càng có ý nghĩa và sắc sảo hơn. Dù sao chúng ta biết rằng: tất cả những gì mà ta nhìn thấy là phát minh vật chất quanh mình chính là kết quả của sức sáng tạo và khả năng của từng cá nhân. Và tất cả phát minh cuối cùng đó đều hỗ trợ cho con người nâng mình lên cao hơn thế giới động vật, phải, tách con người dứt khoát khỏi đó. Chúng có tác dụng theo lý do sâu xa nhất là giúp con người trải qua quá trình lâu dài để trở thành con người văn minh hơn. Nhưng ngay cả điều mà lúc xưa là mưu mẹo đơn giản nhất trong rừng nguyên sinh đã hỗ trợ con người trong cuộc đấu tranh sinh tồn cho dễ dàng hơn, lại giúp cho ngày nay trong dạng những kiến thức khoa học đầy trí tuệ làm cho cuộc đấu tranh để tồn tại của nhân loại được dễ dàng hơn và trở thành vũ khí cho những cuộc đấu tranh của tương lai. Mọi tư tưởng và phát minh của con người trong những tác động cuối cùng phục vụ trước hết là cuộc đấu tranh sống còn của con người trên địa cầu này, kể cả khi cái lợi thực sự của một phát minh hay phát hiện hoặc tầm nhìn sâu sắc về khoa học vào bản chất sự vật ở vào thời điểm không nhìn rõ được. Bằng sự hỗ trợ của tất cả cái đó đế có thể đưa con người ngày càng ra khỏi vòng vây của những sinh vật bao quanh anh ta, tăng cường và củng cố vững chác vị trí cúa anh tới mức anh lớn lên trên quả đất thành một sinh vật thống trị ở mọi phương diện.

Tất cả các phát minh đều là thành quả do công việc cá nhân tạo nên. Tất cả những cá nhân này dù muốn hay không đều là những người làm từ thiện nhiều hay ít cho tất cả mọi người. Tác động của họ là đem cho hàng triệu, phải, hàng tỉ người sau này phương tiện hỗ trợ trong tay để làm giảm nhẹ việc thực hiện cuộc đấu tranh sống còn của họ.

Khi chúng tôi luôn nhìn trong nguồn gốc của nền văn hóa vật chất ngày nay thấy từng cá nhân đều là nhà phát minh cả, họ bổ sung cho nhau, người này xây dựng tiếp theo người kia, nhưng sau đó cũng vậy khi họ làm việc và thực hiện những ý tưởng với các vật do các nhà phát minh nghĩ ra và phát hiện. Vì trong nguồn gốc của các quá trình sản xuất cũng lại là các phát minh và cũng phụ thuộc vào cá nhân. Kể cả công việc chỉ thuần về lý thuyết và tư duy mà không thể đo đếm được trong từng việc, nhưng lại là tiền đề cho các phát minh vật chất tiếp theo, cũng xuất hiện là sản phẩm chỉ của từng cá nhân. Không phải là số đông phát minh và đa số tổ chức hay tư duy, mà trong mọi công việc luôn là từng con người, từng cá nhân riêng lẻ đã làm.

Một cộng đồng nhân loại chỉ xuất hiện là tập thể được tổ chức tốt, khi họ làm giảm nhẹ công việc của những con người sáng tạo bằng phương thức tiến về phía họ nếu có thể và sử dụng sản phẩm có lợi cho tất cả. Cái giá trị nhất ở một phát minh, dù nó nằm trong vật chất hay trong thế giới tư tưởng thì trước hết nhà phát minh là một cá nhân. Anh ta phải được sử dụng có lợi cho tập thể, đó là nhiệm vụ đầu tiên và cao nhất của tổ chức trong một cộng đồng dân tộc.

Phải tổ chức tự nó chỉ có một việc là thực hiện nguyên tắc này. Như vậy nó cũng được giải quyết trong bộ máy, thoát khỏi lời nguyền và tự trở thành cái gì đó sống động. Nó phải là sự thể hiện cố gắng đặt những cái đầu giỏi lên cao khỏi đám đông và đám đông phải tuân theo những cái đầu đó.

Chủ nghĩa Mác. (Ảnh minh họa).

Việc tổ chức như vậy không những không được phép cản trở sự nổi lên của những cái đầu thông minh từ đám đông, mà ngược lại nó phải làm cho dễ dàng và tạo điều kiện tới mức cao nhất theo như bản chất của nó. Ở đây nó phải xuất phát từ nguyên tắc là phúc lành cho nhân loại chẳng bao giờ nằm trong đám đông cả, mà trong những cái đầu sáng tạo, trong thực tế đó là những người được gọi là nhà từ thiện đối với mọi người. Mối quan tâm của tất cả mọi người là bảo đảm ảnh hưởng quyết định nhất của họ và làm cho tác động của họ được dễ dàng. Chắc chắn là mối quan tâm đó không được làm thỏa mãn và sẽ không có gì làm lợi cho nó do sự thống trị cùa những người không có khả năng tư duy hoặc không chăm chỉ, không phải là số đông được ưu đãi, mà chỉ do có sự lãnh đạo của những người bẩm sinh đã có tài năng đặc biệt lại còn được hỗ trợ tăng khả năng lên.

Việc tìm ra những cái đầu vượt trội, như đã nói, trước hết là do cuộc đấu tranh sống còn căng thẳng tự đem tới. Nhiều người bị phá vỡ và bị suy thoái, điều này đã cho thấy đó chưa phải là kết quả cuối cùng, và có vài trường hợp xuất hiện cuối cùng là những người được chọn. Trên những lĩnh vực tư tưởng, lĩnh vực sáng tạo nghệ thuật, cả trong kinh tế nữa, quá trình chọn lọc này vẫn diễn ra cho tới ngày nay, mặc dù trên lĩnh vực cuối này nó bị chịu tải nặng nề. Việc quản lý của nhà nước và quyền lực của nó thể hiện qua lực lượng quân sự có tổ chức của dân tộc được thống trị bởi tư tưởng này. Khắp nơi sẽ là sự chi phối bởi tư tưởng, uy tín cá nhân đối với bên dưới và tính chịu trách nhiệm đối với cá nhân cao cấp hơn bên trên. Chi có đời sống chính trị ngày nay là đã tách hẳn không dính dáng gì tới nguyên tắc tự nhiên nhất này. Trong khi toàn bộ nền văn hóa nhân loại đều là kết quả hoạt động sáng tạo của cá nhân thì nguyên tác đa số lại xuất hiện có tính quyết định trong tổng thể, trước hết ở tầng lớp lãnh đạo cao nhất của cộng đồng dân tộc và bắt đầu từ đó đâu độc dần dần tất cả cuộc sống, nghĩa là tan vào thực tại. Tác động phá hoại của hoạt động Do Thái trong các dân tộc khác về cơ bản là việc họ luôn thử nghiệm chôn vùi ý nghĩa cá nhân ở dân tộc từ nơi khác tới này và thay vào đó là ý nghĩa của đại chúng. Như vậy thay vào nguyên tắc tổ chức của người Arian là nguyên tác phá hoại của Do Thái. Nó trở thành thứ men phân hủy các dân tộc và chủng tộc, theo ý nghĩa xa hơn là làm tan rã cả nền văn hóa nhân loại.

Nhưng chủ nghĩa Mác lại thể hiện thử nghiệm của Do Thái vào nền văn hóa trong sạch, tắt ý nghĩa nổi bật của cá nhân trên mọi lĩnh vực của cuộc sống con người và thay vào đó là số lượng của đám đông, về mặt chính trị thì hình thức chính phủ nghị viện đáp ứng với nó, thứ mà chúng tôi nhìn thấy tác động tai hại từ trong những tế bào nhỏ nhất ở xã tới tầng lớp lãnh đạo cao nhất của toàn quốc, về mặt kinh tế thì hệ thống phong trào công đoàn chẳng hề quan tâm tới lợi ích thực sự của người lao động, mà chỉ phục vụ chủ ý phá hoại của giới Do Thái quốc tế thôi. Ờ mức độ mà nền kinh tế bị rút khỏi tác động của nguyên tắc cá nhân và thay vào đó phải chịu những ảnh hưởng và tác động của đa số thì nó bị mất khả năng tạo thành tích phục vụ mọi người đang có và có giá trị, dần dần rơi vào tình trạng phát triển lùi.

Tất cả các tổ chức đại diện cho công nhân viên thì đáng ra phải nhận biết lợi ích của nhân viên thì lại tìm cách gây ảnh hưởng vào sản xuất và phục vụ mục đích phá hoại nó. Họ gây thiệt hại cho việc lập thành tích của tất cả, từ đó trong thực tế cho từng người. Vì sự thoả mãn của các thành viên trong dân tộc về lâu dài không đạt được từ lời nói suông mà nhiều hơn là dựa trên từng thứ của cải bị làm mất của cuộc sống hàng ngày và từ đó kết quả là tạo ra sự tâm phục rằng một cộng đồng phải giữ gìn trong toàn bộ hoạt động của nó lợi ích của từng người.

Dù chủ nghĩa Mác dựa trên cơ sở lý thuyết đại chúng của nó có vẻ có khả năng thì cũng không có vai trò gì ở đây cả trong việc tiếp nhận nền kinh tế đương đại và tiếp tục lãnh đạo nó. Lời phê bình về tính đúng đắn hay sai lầm của nguyên tắc này không phải do bằng chứng về khả năng của nó trong việc tiếp tục quản lý những thứ đã có trong tương lai quyết định mà chỉ do bằng chứng về việc có thể tự tạo ra một nền văn hóa như vậy thôi. Chủ nghĩa Mác có thể tiếp nhận hàng ngàn lần nền kinh tế hiện nay và cho nó hoạt động dưới sự lãnh đạo của mình thì thành tích của hoạt động đó cũng chẳng chứng minh gì đối với sự thật là nó không có khả năng áp dụng nguyên tắc của mình để tạo ra nền kinh tế mà nó đã tiếp nhận khi hoàn chỉnh đó.

Và như vậy chủ nghĩa Mác đã đem tới bằng chứng thực tế. Nó không chỉ không thể tạo ra một nền văn hóa nào hay chỉ sáng tạo ra một nền kinh tế, nó thực sự cũng không thể lãnh đạo tiếp cái đã có theo nguyên tắc của mình, mà chỉ sau một thời gian ngắn nhất đã phải quay lại nhượng bộ đi vào con đường tư tưởng của nguyên tắc cá nhân tính, tương tự như thế nó không thể bỏ qua những tư tưởng cơ bản này trong chính tổ chức của mình.

Nhưng thế giới quan nhân dân phải phân biệt với thế giới quan mác xít về cơ bản là nó không chỉ nhận biết được giá trị của tộc người mà cả ý nghĩa của cá nhân và cùng với chúng là xác định những cọc nền móng cho ngôi nhà của nó. Đó là những yếu tố chính của thế giới quan này.

Nếu phong trào quốc xã đặc biệt không hiếu được ý nghĩa nền tảng của nhận thức cơ bản này mà thay vào đó chỉ vá víu loanh quanh bên ngoài ở cái nhà nước đương thời này, hay xem quan điểm đại chúng là của mình, thì nó sẽ chỉ thể hiện trong thực tế một đảng phái cạnh tranh với chủ nghĩa Mác mà thôi; Nó sẽ không còn cái quyền được nêu lên một thế giới quan cho mình nữa. Nếu chương trình xã hội của phong trào chỉ bao gồm việc chèn ép cá nhân và thay vào đó là đa số, thì chủ nghĩa quốc xã sẽ tự bị chủ nghĩa Mác đầu độc giống như các đảng phái tư sản của chúng tôi.

Nhà nước nhân dân phải lo làm từ thiện cho công dân bằng cách công nhận ý nghĩa giá trị của cá nhân ở mọi nơi và từng chỗ, đưa nó vào trên mọi lĩnh vực có khả năng lập thành tích sản xuất cao nhất mà có thể bảo đảm cho từng người đều có phần cao nhất trong đó.

Và nhà nước nhân dân phải giải phóng tất cả, đặc biệt là ban lãnh đạo chính trị cao nhất khỏi nguyên tắc nghị viện của đa số, nghĩa là hoàn toàn khỏi việc qui định của số đông, để bảo đảm thay vào đó là quyền của cá nhân một cách hoàn hảo.

Từ đó ta có nhận thức sau:

Hiến pháp và hình thức nhà nước tốt nhất là loại mang những cái đầu tốt nhất của dân tộc với sự an toàn tự nhiên nhất tới chỗ làm cho họ có ý nghĩa lãnh đạo và ảnh hưởng lãnh đạo đối với người khác.

Nhưng trong đời sống kinh tế thì những người có khả năng đều không do cấp trên quyết định mà phải tự phấn đấu lấy, và ở đây tự hình thành nên việc liên tục học từ cửa hàng kinh doanh nhỏ nhất cho tới doanh nghiệp lớn nhất, và chỉ có cuộc sống tự đưa ra những kỳ thi tuyển, dĩ nhiên là những cái đầu chính trị không thể bỗng nhiên “được phát hiện ra”. Các thiên tài thuộc loại đặc biệt không chú ý tới những người bình thường đâu.

Nhà nước phải neo chắc trong tổ chức của mình nguyên tắc có tính cá nhân, từ những tế bào nhò nhất ở xã cho tới ban lãnh đạo cao nhất của cả nước.

Không có những quyết định mang tính đa số, mà chỉ có những cá nhân chịu trách nhiệm, và cái từ “tư vấn” lại quay về ý nghĩa ban đầu của nó. Mỗi người đều có nhà tư vấn đứng bên, chỉ có quyết định là người đó phải đưa ra.

Nguyên lý mà có thời lực lượng quân sự Preussen đã biến thành công cụ tuyệt vời của dân tộc Đức phải là nguyên lý được chuyển giao ý nghĩa dùng để xây dựng toàn bộ hiến pháp nhà nước của chúng tôi: Uy tín của mỗi người lãnh đạo đối với cấp dưới và sự chịu trách nhiệm đối với cấp trên.

Như vậy người ta cũng không thế bỏ qua việc phối hợp làm việc trong hội đồng mà ngày nay chúng tôi gọi là các nghị viện. Riêng các hội đồng thì được tư vấn thực sự, nhưng luôn luôn chỉ có thể và được phép một người có trách nhiệm thôi, và như vậy cũng chỉ người này có uy tín và quyền ra mệnh lệnh.

Các nghị viện thực ra là quan trọng, vì trong đó những cái đầu lãnh đạo mới có điều kiện để vươn lên cao, để sau đó người ta có thể trao cho họ những nhiệm vụ phải chịu trách nhiệm đặc biệt.

Từ đó ta thấy được bức tranh sau đây:

Nhà nước nhân dân bắt đầu từ xã cho tới ban lãnh đạo của cả nước không có người đại diện mà quyết định việc gì qua số đông, mà chỉ có những người tư vấn đứng bên mỗi nhà lãnh đạo được chọn ra và được người này phân công việc cho, để tuỳ theo nhu cầu trên những lĩnh vực mà tự bắt buộc phải chịu trách nhiệm, cũng như người lãnh đạo hay chủ tịch hội đồng lớn hơn cũng chịu trách nhiệm như vậy.

Nhà nước nhân dân về cơ bản không chịu đựng việc mà theo yêu cầu, ví dụ về loại hình kinh tế chẳng hạn, người ta cứ đi hỏi lời khuyên và đánh giá của những người mà không được đào tạo và hoạt động trong lĩnh vực đó, họ không thể hiểu về việc đó được. Nhà nước vì thế đã phân chia các đại diện của nó ngay từ đâu ra các ban chuyên trách chính trị và chuyên trách ngành nghề.

Để bảo đảm cho cả hai cùng hoạt động có hiệu quả thì đứng trên hai bên luôn có một thượng nghị viện đặc biệt được chọn ra.

Không có trong ủy ban hay nghị viện nào có sự bỏ phiếu cả. Họ là những cơ sở làm việc chứ không phải máy bỏ phiếu. Từng thành viên đều có cái giọng tư vấn nhưng không quyết định gì cả. Việc quyết định chỉ có người lãnh đạo chịu trách nhiệm phải làm.

Nguyên lý về bắt buộc phải có mối liên hệ giữa việc chịu trách nhiệm tuyệt đối với uy tín tuyệt đối dần dần phát triển ra việc lựa chọn lãnh đạo, điều này trong thời đại của chủ nghĩa nghị viện vô trách nhiệm ngày nay chẳng thể nghĩ tới được.

Như vậy Hiến pháp nhà nước của dân tộc được thống nhất với từng đạo luật mà nó phải cám ơn vì qui mô của các lĩnh vực văn hóa hay kinh tế nó đã có luật đó.

Tôi xin các vị cũng đừng quên về tính khả thi của những nhận thức này, rằng nguyên tắc nghị viện của việc qui định theo đa số một cách dân chủ không phải do nhân loại đã có từ lâu mà ngược lại chỉ tìm thấy trong các thời kỳ rất ngắn của lịch sử, lại luôn là những khoảng thời gian mà các dân tộc và nhà nước bị suy thoái đi.

Tất nhiên người ta không nên tin rằng người ta có thể dùng các biện pháp chỉ thuần lý thuyết từ trên xuống dưới để có thể tạo ra một sự biến đổi như vậy được, vì về logic việc này không được phép dừng lại ở phần hiến pháp, mà phải tìm cách lọt qua cả việc lập pháp còn lại, phải, vào tất cả cuộc sống công dân. Cuộc cách mạng biến đổi như vậy chỉ có thể và sẽ xảy ra nhờ một phong trào mà đã tự xây dựng trong tinh thần của tư tưởng này và đã mang trong nó cái nhà nước sắp hình thành.

Vì vậy phong trào quốc xã ngày nay đã sống hoàn toàn trong tư tưởng đó và mang nó thực sự tác động bên trong tổ chức của riêng mình rồi, cái tổ chức mà không những có thể chỉ hướng đi cho nhà nước mà đã có thể sẵn sàng phục vụ cái nhà nước của riêng nó rồi.

(Còn tiếp, mời bạn theo dõi tiếp kỳ tới)

nguyentandung.org lược dịch từ quyển Mein Kampf.

Kết bạn với Thủ tướng trên Facebook
Thích và chia sẻ bài này trên Facebook
Tags: hitler, Mein kampf
Share on Link Hay! Share on Facebook! Tweet This!

Hiện chưa có phản hồi nào.

Gửi phản hồi

  • Tổng bí thư

    Nguyễn Phú Trọng

  • Chủ tịch nước

    Trương Tấn Sang

  • Chủ tịch Quốc hội

    Nguyễn Sinh Hùng

  • Biển đảo Việt Nam

    Trường sa - Hoàng sa